Ghi chép thứ 03: Cổ Trùng (Vật Ăn Hồn Người)
Trong truyền thuyết dân gian Việt Nam, cổ trùng là quái vật sinh từ lòng tham và oán khí, luyện bằng trăm loài độc thả vào vạc đồng để chúng tự giết nhau. Nó mang tài phúc nhưng đòi máu chủ, nọc độc làm máu chảy ngược, và có thể phản phệ ăn thịt từ bên trong.
Chi phí: 2
|Máu: 3
|Sức mạnh: 3

Nguồn Gốc Truyền Thuyết Cổ Trùng Trong Dân Gian Việt Nam
Bạn có bao giờ nghe những câu chuyện rùng rợn về thứ “vật ăn hồn người” len lỏi trong bóng tối, sinh ra từ chính lòng tham con người? Đó chính là cổ trùng, một truyền thuyết dân gian Việt Nam ám ảnh từ bao đời nay. Người xưa gọi nó là thứ không thuộc âm chẳng thuộc dương, hình thành từ oán khí, hơi độc của trăm loài quái vật và dục vọng bất tận của kẻ luyện. Theo những ghi chép truyền miệng ở Nam phương, để tạo ra cổ trùng, phải gom đủ trăm loại sinh vật độc hại như rắn, rết, bò cạp, cóc, nhện, rắn lục, thằn lằn… tất cả thả chung vào một vạc đồng bịt kín, để chúng quay quắt ăn thịt lẫn nhau suốt chín ngày chín đêm. Khi nắp vạc mở ra, chỉ còn con sống sót duy nhất – đó là cổ trùng, đã hấp thụ toàn bộ độc tính và linh hồn oán hận của kẻ bại trận. Từ những câu chuyện dân gian ấy, cổ trùng không chỉ là lời cảnh báo về lòng tham, mà còn là nỗi sợ hãi về thứ tà thuật có thể đảo ngược vận mệnh, mang giàu sang rồi cướp đi chính mạng sống.
Hình Dáng Và Năng Lực Của Cổ Trùng
Cổ trùng trong truyền thuyết dân gian Việt Nam mang hình dáng ghê rợn, thân đen bóng như dầu mỡ, da trơn tuột lấp lánh sắc vàng nhạt dưới lửa, nhỏ bé như ngón tay nhưng ẩn chứa sức mạnh kinh hoàng. Nó không lao tới cắn xé trực tiếp, mà len lỏi trú ngụ trong vật chủ, sinh sôi từ máu và linh hồn. Nọc độc của cổ trùng đủ khiến máu người chảy ngược, tim đập chậm dần đến tắt ngấm, và hồn phách tan vỡ như bị xé nát từ bên trong. Đáng sợ hơn, linh tính của nó bất diệt – chết đi chỉ để tái sinh, bò vào cơ thể mới qua những vết thương nhỏ hay hơi thở vô tình. Người ta tin rằng, ở một số vùng miền núi phía Bắc, cổ trùng còn biến thể thành “cổ hoa đào”, dùng để mê hoặc tình yêu, khiến nạn nhân yêu đến hồn siêu phách lạc, nhưng cuối cùng vẫn dẫn đến cái chết thảm. Chính sự kiên cường ấy khiến cổ trùng trở thành biểu tượng của tà ác ngầm, luôn rình rập trong bóng tối làng quê.
Những Câu Chuyện Rùng Rợn Về Cổ Trùng
Hãy thử hình dung một đêm trăng mờ ở đất Quảng năm Canh Tuất, khi tiếng xì xào như gió rít vọng ra từ ngôi nhà thương nhân giàu có Phan Độ – kẻ được đồn đại “giàu lên sau một đêm”. Theo truyền thuyết dân gian Việt Nam, dưới nền gạch cũ kỹ nhà hắn luôn có những vết trơn nhớp màu đen, dấu vết của thứ vật nuôi bằng máu tươi mỗi đêm. Phan Độ phải cắt giọt máu đầu ngón tay nhỏ vào vạc đồng, hy vọng đổi lấy tài phúc từ cổ trùng. Thế nhưng, một đêm định mệnh, khi hắn chậm trễ, tiếng gào thét vang lên: “Ta đã nuôi ngươi! Sao còn ăn ta!” Hàng xóm phá cửa xông vào, chỉ thấy xác hắn co quắp, đôi mắt trợn trừng kinh hoàng, máu trào từ miệng thành vệt dài trên chiếu. Bên cạnh là con trùng bé xíu đang bò vào bóng tối, và khi đốt xác nó, tiếng nổ lách tách ba lần kèm mùi tanh hôi như lưu huỳnh lẫn tro người. Câu chuyện ấy lan truyền như lời nguyền, nhắc nhở rằng cổ trùng không phải nô lệ, mà là ông chủ tàn nhẫn, luôn đòi nợ bằng chính sinh mạng kẻ nuôi.
Cách Hóa Giải Cổ Trùng Và Xua Đuổi Tà Khí
May thay, người xưa không để mặc cho cổ trùng hoành hành mà đã truyền lại những cách hóa giải từ kinh nghiệm dân gian đẫm máu. Trong truyền thuyết dân gian Việt Nam, nếu nghi ngờ trúng cổ, phải dùng lửa thiêu vật trú thân – như vạc đồng hay vật dụng nghi nhiễm độc – kèm theo nghi thức hiến tế vào ngày 24 tháng 6 âm lịch, cúng tế để xoa dịu oán khí. Một số vùng Nam Bộ còn dùng lá thuốc dân gian như nghệ, gừng, tỏi đốt khói xông nhà, kết hợp niệm chú răn “Cổ về nguồn, độc tan biến” để đẩy lùi linh tính. Nếu phát hiện sớm, cắt đứt nguồn máu bằng cách kiêng cữ thịt sống và máu động vật, đồng thời nhờ thầy cúng dùng kim bạc đâm thủng vật chứa để giải phóng oán hồn bên trong. Những phương pháp ấy, dù mang màu mê tín, vẫn là lá chắn từ tổ tiên, biến nỗi sợ thành hành động bảo vệ cộng đồng khỏi tà thuật đen tối.
Niềm Tin Về Cổ Trùng Ngày Nay
Dù khoa học ngày nay bác bỏ cổ trùng như một trò lừa đảo mê tín, truyền thuyết dân gian Việt Nam về nó vẫn ám ảnh trong những câu chuyện thì thầm ở vùng quê. Ở các tỉnh miền núi như Quảng Nam hay Tây Nguyên, người ta vẫn tránh nhắc tên “cổ” vào ban đêm, sợ vô tình triệu hồi, và một số vụ ngộ độc lạ lùng vẫn được đồn là “trúng cổ”. Nó không còn là công cụ giàu sang, mà trở thành biểu tượng cảnh báo về lòng tham và hậu quả của tà đạo, như những vụ án vu cổ thời xưa ở hậu cung nhà Hán lan sang biên giới Việt. Dù hiện đại cuốn trôi bao huyền thoại, mỗi vết trơn nhớp hay cơn đau bí ẩn vẫn khiến ai đó rùng mình: cổ trùng có lẽ chưa chết hẳn, chỉ đang chờ một giọt máu mới để sống dậy. 🕯️
