Ghi chép thứ 15: Mộc Tinh Xương Cuồng
Trong truyền thuyết Việt Nam, Mộc Tinh Xương Cuồng là yêu quái thượng cổ từ cây Chiên Đàn khổng lồ, hóa thân nam nhân tuấn tú mê hoặc dân chúng rồi tàn sát ăn thịt, chỉ bị diệt sau ba lần giao tranh với các vị vua khai quốc.
Chi phí: 4
|Máu: 10
|Sức mạnh: 7

Nguồn Gốc Từ Linh Khí Cây Cổ Thụ
Xương Cuồng không chỉ là một cái tên, mà là lời nguyền của sự cuồng nộ bất diệt, sinh ra từ cây Chiên Đàn khổng lồ ở vùng Bạch Hạc xưa, nay thuộc Tam Giang. Cây ấy cao ngất ngàn trượng, tán lá che rợp trăm dặm, hấp thụ linh khí trời đất qua hàng thiên niên kỷ trước khi khô héo và sinh ra tâm tà ác. Từ thân gỗ mục nát, Mộc Tinh trồi lên như bóng ma rừng sâu, sẵn sàng nuốt chửng mọi thứ để thỏa mãn cơn đói vĩnh cửu.
Dân chúng thời thượng cổ, run sợ trước sức mạnh ấy, đã biến nỗi kinh hoàng thành tín ngưỡng, lập đền thờ và gọi nó là Thần Xương Cuồng. Họ buộc phải hiến tế người sống, thường lấy từ dân man Lão Tử ở Bà Lô, nay là Diễn Châu Nghệ An, vào đúng đêm ba mươi tháng Chạp. Nghi thức ấy không xoa dịu được quái vật, mà chỉ nuôi dưỡng nó thêm, biến vùng đất phì nhiêu thành nơi oán khí ngút trời.
Hình Hài Mê Hoặc Ẩn Giấu Tà Ác
Mộc Tinh khôn ngoan đến mức đáng sợ, che đậy bản chất yêu quái bằng hình hài nam nhân tuấn tú, tóc đỏ rực như lửa địa ngục, da trắng bệch tựa sương mai. Hương thơm kỳ lạ từ thân cây lan tỏa, quyến rũ kẻ qua đường lạc lối vào vòng tay chết chóc, nơi nụ cười dịu dàng nhanh chóng biến thành hàm răng sắc nhọn. Nó nhắm đến phụ nữ và trẻ con trước tiên, hút cạn sinh khí để củng cố sức mạnh, để lại những xác khô héo dưới tán lá xum xuê.
Dù bị phát hiện, nó vẫn lén lút trở lại, thì thầm qua gió rừng rằng cơn cuồng nộ chưa bao giờ thực sự ngủ yên. Ngay cả Nhâm Ngao, quan lệnh thời Tần Thủy Hoàng, dám chống lại tục hiến tế cũng bị nó vật chết trong bóng tối, khiến dân chúng càng cúi đầu sợ hãi. Sự tồn tại của Xương Cuồng nhắc nhở rằng, vẻ đẹp đôi khi chỉ là lớp vỏ mỏng manh che đậy vực thẳm.
Cuộc Chiến Đầu Tiên Với Kinh Dương Vương
Kinh Dương Vương, vị vua khai thiên lập địa, lần đầu tiên đối mặt với Mộc Tinh khi nó quấy phá Phong Châu, gieo rắc chết chóc khắp vùng. Thay vì lao vào chém giết, ngài dùng trí tuệ, chế tác nhạc thần từ đá và đồng, sai dân đốt lửa ca múa suốt ngày đêm. Yêu quái tò mò lẻn đến, mắc bẫy và bị sét đánh từ trời giáng, trọng thương đến mức phải lẩn trốn tạm thời.
Dù khuất phục đôi chút, Xương Cuồng không hề thay đổi bản chất, vết thương chỉ là giấc ngủ ngắn ngủi trước cơn thịnh nộ mới. Dân gian thì thầm rằng, tiếng nhạc ấy vẫn vang vọng trong gió, nhưng quái vật đã học cách né tránh, chờ đợi khoảnh khắc sơ hở để trở lại. Đó là bài học đầu tiên về sự kiên cường của bóng tối cổ xưa.
Lần Thứ Hai: Lạc Long Quân Và Phong Ấn Bất Thành
Lạc Long Quân, con rồng từ biển khơi, phải nhiều lần lập đàn lễ để trấn áp Mộc Tinh sau khi nó phục hồi và tiếp tục gieo tai ương. Cuối cùng, ngài dùng Long Châu bảo vật, phong ấn yêu quái vào gốc cây Chiên Đàn rồi đốt bằng lửa thần thiêng. Ngọn lửa cháy ròng rã hàng tháng, biến khu rừng thành biển than hồng, nhưng cây quá khổng lồ, để lộ sơ hở cho Xương Cuồng phá vỡ phong ấn.
Nó chạy thoát về tây nam, nương náu cây cổ thụ ở Diễn Châu, tự xưng Thần Xương Cuồng và tiếp tục đòi hiến tế. Lạc Long Quân ngửa trời than vãn, tiên đoán rằng chỉ khi nước Nam thoát khỏi ách phương Bắc, mới có người diệt được nó hoàn toàn. Lời nguyền ấy treo lơ lửng như khói lửa, chờ đợi thời cơ lịch sử.
Cuộc Chiến Cuối Cùng Dưới Thời Đinh Tiên Hoàng
Hàng thiên niên kỷ sau, khi Đinh Bộ Lĩnh thống nhất giang sơn, chấm dứt nội thuộc phương Bắc, lời tiên tri thành hiện thực. Pháp sư Văn Du Tường từ phương Bắc đến, bày mưu dùng sáu nghệ nhân tạp kỹ dựng lầu Phi Vân cao hai mươi thước, biểu diễn trò vui khua chiêng gõ trống. Xương Cuồng cùng bộ hạ cuồng ngạo mò đến xem, mất cảnh giác giữa tiếng cười và điệu múa, để pháp sư đọc mật chú rút kiếm chém tận gốc.
Yêu quái cùng thuộc hạ tan biến, không còn cơ hội tái sinh, và tục hiến tế người sống chấm dứt từ đó. Vùng đất Diễn Châu dần yên bình, nhưng dân chúng vẫn cảm nhận được dư âm oán khí trong những đêm gió hú. Đó là chiến thắng của trí tuệ và nghệ thuật, chứng minh con người có thể khuất phục cả bóng ma thượng cổ.
Biến Thể Bạch Hổ Và Di Sản Oán Hận
Sau ngọn lửa của Lạc Long Quân, một phần thần thức Mộc Tinh không tan, hóa thành Hổ Tinh gầm rú, xưng Bạch Hổ Xương Cuồng, phù hợp với quan niệm hổ là hóa thân của cây cổ thụ lớn nhất rừng sâu. Sự biến thể ấy hòa quyện vào tín ngưỡng, biến tục thờ Xương Cuồng thành cúng Ông Ba Mươi vào ngày ba mươi tháng Chạp, kỵ Dần. Dù uy dũng, hình tượng ấy vẫn mang bóng dáng tàn ác, nhắc nhở về cơn cuồng nộ từng nuốt chửng bao sinh mạng.
Trong folklore Việt Nam, Xương Cuồng được coi là yêu quái mạnh bậc nhất, thử thách xuyên suốt lịch sử từ Kinh Dương đến Đinh Tiên Hoàng. Nó đại diện cho sức mạnh tự nhiên tàn phá và chấp niệm tà ác, chỉ bị đánh bại bằng sự khôn ngoan của con người. Đến nay, những khu rừng Nghệ An vẫn thì thầm câu chuyện ấy, cảnh báo rằng bóng tối có thể trở lại nếu ký ức phai mờ.
