logo

Ghi chép thứ 04: Tinh Hạc Đen

Trong những cánh rừng sâu Thanh Hóa thời nhà Hồ, Tinh Hạc Đen hiện hình như một lão tiều phu áo đen tiều tụy, đôi mắt sâu thẳm soi thấu vận mệnh con người. Nó biết trước tai ương nhưng chỉ lặng lẽ quan sát, không cứu không hại, rồi hóa thành con hạc đen khổng lồ bay mất giữa biển lửa, để lại nỗi ám ảnh về sự vô thường và lạnh lùng của định mệnh.

Xuất bản vào: 22 tháng 11, 2025

Chi phí: 2

|

Máu: 5

|

Sức mạnh: 2

Ghi chép thứ 04: Tinh Hạc Đen

Nguồn gốc từ bóng tối rừng sâu

Giữa những dãy núi đá gập ghềnh ở Thanh Hóa, nơi sương mù quẩn quanh như hơi thở của đất, người ta thì thầm về một thực thể cổ xưa mang tên Tinh Hạc Đen. Không phải ma quỷ hung tợn, cũng chẳng phải thần linh ban phúc, nó chỉ đơn giản tồn tại như một phần của rừng, sinh ra từ tinh khí âm u tích tụ hàng trăm năm dưới tán cây cổ thụ và những hang động lạnh lẽo. Người xưa kể rằng, vào thời nhà Hồ loạn lạc, khi chiến chinh lan khắp nơi, một con hạc đen khổng lồ đã hấp thụ oán khí chiến trường, lẫn với linh khí núi rừng, dần dần khai mở linh trí. Nó không chọn hại người hay cứu người, chỉ chọn quan sát, như một chứng nhân bất diệt của kiếp nhân sinh đầy bi ai.

Hình dáng và thói quen khiến người ta lạnh gáy

Ban ngày, Tinh Hạc Đen thường hóa thành một lão ông gầy guộc, áo quần đen sì sờn rách, lưng còng như cây thông già chịu gió bão. Lão sống cô độc trong hang đá sâu, mỗi sáng gánh bó củi khô xuống chân núi đổi lấy ít cá mắm và rượu đục. Dân làng quen mặt nhưng ít ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt lão, đôi mắt ấy đen thẳm và tĩnh lặng đến lạ, như hai cái giếng không đáy nuốt chửng mọi ánh sáng. Chỉ cần chạm phải ánh nhìn ấy, lòng người ta chợt dâng lên cảm giác bất an mơ hồ, như thể mọi bí mật đen tối nhất của bản thân đang bị lột trần.

Chiều tà, khi mặt trời lặn sau đỉnh núi, lão lại lặng lẽ quay về động. Xung quanh hang, chim muông tụ tập đông đúc. Chúng không sợ lão, ngược lại còn vây vành vạnh quanh, lắng nghe lão thì thầm những câu nói tiếng người. Có kẻ lén theo dõi kể lại rằng, lão dạy chim nói lời tiên tri, những lời mơ hồ về hạn hán, lũ lụt, hay cái chết đang rình rập một ai đó trong làng. Tiếng chim ấy vang vọng trong đêm, nghe như tiếng khóc than từ cõi âm, khiến người nghe sởn gai ốc cả đêm không ngủ.

Khả năng nhìn thấu định mệnh

Điều khiến Tinh Hạc Đen trở thành nỗi kinh hoàng thầm lặng chính là khả năng thấu thị. Nó không cần bói toán hay phù chú, chỉ một cái nhìn cũng đủ thấy trước dòng chảy của số phận. Nhiều vụ chết chóc bất ngờ ở vùng núi ấy đều từng được lão buông lời báo trước, giọng đều đều không cảm xúc: “Ba ngày nữa, sông sẽ đòi mạng thằng bé nhà ông lý”. Hay “Mùa trăng này, lửa sẽ nuốt chửng nhà bà hương”. Lời lão nói ra chưa bao giờ sai, nhưng lão chẳng bao giờ ngăn cản. Chỉ đứng đó, nhìn nạn nhân bước vào vòng xoáy định mệnh mà mình đã thấy rõ, như một khán giả lạnh lùng trước vở kịch bi thảm của loài người.

Năm ấy, khi quân nhà Hồ kéo lên núi đốt rừng truy quét nghĩa quân, lão chỉ ngồi trước cửa động, vuốt ve một con quạ đen trên vai và thì thầm: “Ngày mai, động sẽ tàn”. Sáng hôm sau, lửa cháy ngút trời, khói đen che kín mặt trời. Giữa biển lửa, một con hạc đen khổng lồ vỗ cánh bay lên, liệng ba vòng trên đầu đám quân lính hoảng loạn rồi mất hút vào chân trời xa thẳm. Từ đó, không ai còn thấy lão tiều phu áo đen nữa. Chỉ thỉnh thoảng, vào những đêm trăng khuyết, người ta vẫn nghe tiếng chim lạ vọng từ rừng sâu, lặp lại những lời tiên tri xưa cũ, như lời nhắc nhở rằng Tinh Hạc Đen vẫn còn đó, vẫn đang nhìn.

Lành hay dữ? Chỉ là kẻ ngoài cuộc

Người đời không dám kết luận Tinh Hạc Đen là điềm lành hay dữ. Nó không đòi mạng sống, không gieo rắc tai ương, nhưng cũng chẳng dang tay cứu giúp. Sự tồn tại của nó giống như một lời nguyền thầm lặng: thế gian này, có những điều đã được định sẵn, và có những kẻ chỉ đứng ngoài quan sát mà thôi. Dù bạn cầu xin hay chạy trốn, đôi mắt đen thẳm ấy vẫn sẽ dõi theo bạn từ bóng tối rừng sâu, lạnh lẽo và bất biến như chính định mệnh.